Wednesday, May 14, 2014

Nếu hoàn cảnh của mình "Như Họ"


Nếu hoàn cảnh của mình như họ, ngay từ đầu mình đã bị ném vào một nhà máy đầy khói bụi nào đó, cho làm tăng ca 30 ngày mỗi tháng, 21 giờ đêm mới trở về phòng trọ 12m2 với vợ và con, con mình thì gửi ở nhà trẻ tư bị bảo mẫu tẩn cho mỗi ngày, đêm đêm mình phải làm bạn với vài xị rượu đế cho dễ ngủ, lâu lâu lại còn phải đánh nhau với bọn côn đồ xin đểu để bảo vệ miếng ăn... Lương tháng ba bốn triệu, lại thường xuyên phải nhận trễ; tết đến được thưởng 20 ngàn, tiền tàu xe không đủ mua; 3 năm rồi không về thăm quê được...
Hằng ngày mình đi làm, đập vào mắt mình là sự giàu có của giới chủ, mình cảm thấy tủi hổ, thèm muốn, ghen tức vô cùng. Mình nghĩ sao cuộc đời này bất công đến thế, thằng kia ngồi máy lạnh thì có xe hơi, mình đi làm còng lưng trong nhà máy nóng hầm hập thì chỉ đủ sức sắm Wave Tàu. Tư duy này là bình thường của một thằng công nhân như mình trong một xã hội mà thành kiến với người giàu luôn tồn tại một cách tự nhiên...
Trong hoàn cảnh như vậy, nếu có ai đó rủ mình xuống đường chống Trung Quốc xâm lược và chống mấy ông chủ Trung Quốc, một công đôi việc, mình có đi không? Mình có đủ sáng suốt để phân biệt ông chủ doanh nghiệp Trung Quốc ở đây khác với mấy ông chủ quốc gia Trung Quốc ở Trung Nam Hải không? Rồi khi loạn lên, cơn kích động dâng trào, mình có vung tay vung chân, xô đổ mấy bức tường, đập vỡ vài tấm kính cửa sổ để xả những uất hận tích tụ lâu ngày hay không? Thấy cái nồi cơm điện chưa bóc tem trong kho hàng, mình có trỗi lên ham muốn ôm vài cái về cho vợ nấu cơm?
Bây giờ mình đang ngồi trong phòng lạnh ở giữa Sài Gòn, nên câu trả lời của mình rất dứt khoát: Không! Mình chắc chắn không bao giờ hành động như những kẻ quá khích mà mình đang lên án kia! Không! Không bao giờ! Một ngàn lần không! Mình sáng suốt! Mình thông minh! Mình sẽ cư xử đúng đắn.
Nhưng, nếu ở vào hoàn cảnh như thế ngay từ đầu, tức là từ đầu mình đã là một thằng công nhân nghèo kiết xác với đầy đủ những bi đát của cuộc đời, mình có luôn giữ được sự sáng suốt và chừng mực hay không?!
Mình không biết trả lời thế nào. Thật hoang mang quá đi!



.

No comments:

Post a Comment