Monday, August 17, 2015

Chị Sáu và mùa hoa Lê Ki Ma nở








Ảnh Võ Thị Sáu

Mới nghe bài hát chị Võ thị Sáu. người anh hùng chết để hoa Lê Ki Ma nở.

Đọc về chị mà giận run người, chị bị Pháp xử bắn vì giết "ác ôn".

Tôi chê các người lớn là cấp trên và đồng chí của chị vì xui trẻ con ăn cứt gà.
chỉ cần 1 ví dụ thôi tôi trích:

"Năm 1950, khi mới 15 tuổi cô bị chính quyền Pháp bắt và bị tòa án binh Pháp kết án tử hình vào tháng 4 năm 1951 vì đã ném lựu đạn tại chợ Đất Đỏ, giết chết một Cai Tổng Tòng quan ba ".

hết trích.

Tại sao các anh chị lớn không làm, mà xui một cô bé 15 tuổi đi giết người??? tại sao lại là cô bé 15 tuổi ném trái lựu đạn giữa chợ Đất Đỏ để giết tên cai tổng Tòng mà không phải người lớn khác?

Cai tổng Tòng có tội gì và với ai? hay anh ta chỉ là một nhân viên công quyền, làm việc lấy lương nuôi vợ con?

Ai gán cho anh ta là ác ôn? và bị giết giữa chợ mà không cần xét xử?

Ai xui chị Sáu ném lựu đạn giữa chợ, và giết oan vô số người vô tội khác là chị bán rau, anh bán gà, anh móc túi?

Ở thời nay, chị được gọi đích danh là khủng bố, ném lựa đạn để giết người một cách lén lút và làm chết oan nhiều người vô can khác là hành vi cần lên án. Đọc hết chiến công của chị, tôi nhận ra, chị là một cỗ máy giết người thực thụ máu lạnh.

Quá khứ hãy ngủ yên, nhưng xin đừng dạy các học sinh nhỏ tuổi của chúng ta gương anh hùng của chị.

Chị không phải anh hùng, chị là khủng bố, và tôi không muốn các em nhỏ học gì từ chị.

Chị chết cho mùa hoa le ki ma nở? tôi thì không nghĩ thế.

https://www.danluan.org/tin-tuc/20150703/pin-chi-sau-va-mua-hoa-le-ki-ma-no#sthash.sUzNl4m5.dpuf

Pín (Nguyễn Quảng)- 03/07/20153
Theo blog Pín

Sunday, June 28, 2015

Bao giờ đồng cạn hồ khô, Chinh rơi, giáp rách cơ đồ mới xong.



Alex Tran

Bao giờ đồng cạn hồ khô.
Chinh rơi, giáp rách cơ đồ mới xong.
Đồng thì đã cạn từ lâu.
Chinh rơi từ độ ngã lầu tang thương.
Hồ khô còn một nắm xương.
Giáp vừa bán muối, bán tương năm nào.
Cộng nô còn một mùa xuân.
Sang năm Cộng sản, Hán nô tan tành.
Sau khi người dân Ukraina lật đổ nhà độc tài Viktor Yanukovich.
Tòa Bạch Ốc lúc bấy giờ loan báo kịch bản đó đã được Tòa Bạch Ốc
dựng lên trước đó 20 năm.
Liệu vở kịch đó có lập lại cho nhà cầm quyền CSVN, cũng đúng 20 năm 
bình thường hóa Mỹ Việt. "1995-2015"
40 năm đã đủ rồi, đúng vậy 40 năm để cho những những kẽ trước năm 1975 ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản nhìn thấy bộ mặt thật của những tên Việt cộng,
Sau dây tôi điểm qua câu nói của Tướng Độc Nhản Do Thái.
Trước năm 1975 trong khi đó tại Miền Nam Việt Nam trong cơn dầu sôi lửa bỏng.


Tướng Độc Nhản Do Thái MOSHE DAYAN đến thăm Miền Nam, sau khi về nước ông nói " Muốn Thắng Cộng Sản Hảy để Cộng Sản Thắng".
Nhận định của ông cho đến hôm nay vẩn còn có giá trị.
Nhân dân Việt Nam nói chung Miền Nam nói riêng, cho đến hôm nay đã nhìn thấy bộ mặt phi nhân tính của chế độ độc tài, đảng trị buôn dân, bán nước của chế độ CSVN.
Nhà triết gia Arthur Koretle nói: Chế độ ví CSVN hiện nay giống như một dòng sông bị nhiểm độc nặng.
Bao nhiêu thứ rác rến hôi thối từ đáy sông đã lần lược trồi lên mặt nước.
Đó là những bộ mặt nham nhở của các lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam.











.

Nộp Tiền "Để Được Giao Lưu với Lãnh Đạo Đảng Nhà Nước?


Bau X Trinh

Tôi hay được đi đến làm việc ở các doanh nghiệp. Ở nhiều nơi, tôi thấy họ hay treo trang trọng ở phòng khách, phòng họp những hình ảnh của các lãnh đạo cao cấp đến thăm doanh nghiệp hay lãnh đạo doanh nghiệp đi dự những hội nghị lớn hoặc tháp tùng lãnh đạo cao cấp đi nước ngoài.



Chuyện cũng chả có gì phải nói, bởi lẽ doanh nghiệp cần phải quảng cáo hình ảnh của họ. Có điều, nhiều doanh nghiệp chỉ có mỗi mấy cái ảnh là đẹp, còn nhà xưởng vốn liếng nhân công bết bát lắm. Trộm nghĩ, mấy cái ảnh đó cũng an ủi lẫn lòe được khối người thấp cổ bé họng hoặc kém hiểu biết.

Trước tôi có chơi với anh bạn làm thi đua khen thưởng ở văn phòng CTN. Những câu chuyện các cơ quan, tổ chức làm sao để mời lãnh đạo cao cấp về thăm, rồi giành được anh hùng lao động hay huân huy chương,... đều có những định mức cả, và có những "đường dây" chuyên "sắp xếp" chuyến đi lẫn "chạy" danh hiệu tôi được nghe trong những lúc trà dư tửu hậu khá nhiều.

An-nam là một dân tộc háo danh, đôi khi háo danh đến mức mất cả liêm sĩ. Những chuyện này tôi hay biên trên blog hay FB nên chả tiện nhắc lại.

Nhân chuyện báo Thanh Niên đưa bài liên quan đến việc nộp tiền để được đi giao lưu với lãnh đạo cao cấp. Tôi biên mấy dòng trên và bốt lại một câu chuyện tếu táo mà tôi sưu tầm được trên diễn đàn của OtoFun để cacc thấy một phần chìm trong các tảng băng nổi của xứ ta..
-----------------------------------

ẢNH VÀO...

Chuông điện thoại. Từ đầu dây xa lắc xa lơ nơi rét buốt 13 độ, một tiếng thì thào gọi vào cho chị Ba, tổng giám đốc:
- Chị nghe cho rõ này. Ngày mai đúng 14 giờ ảnh vào.
- Bây giờ làm gì chú Năm? - Chị Ba thì thào.
- Thì đó, như hôm nọ tôi đã nói, trong chuyến đi của ảnh, có lịch dừng ở đơn vị chị 30 phút. Phải khó khăn lắm mới chen lịch vào được. Chị hiểu chứ.
- Dạ hiểu mà, mang ơn chú Năm...

Sau 1 phút, chị Ba nhấc máy thì thào:
- Bác Chín đó hả, này, chuẩn bị kỹ nghe bác Chín, đúng 14 giờ ngày mai ảnh vào.
- Đoàn mấy người chị Ba- Tiếng thì thào của bác Chín.
- Đừng nói cho ai biết nghen, ảnh ghé công ty mình 30 phút đó, này - thì thào - đưa phong bao dày đặc cho báo chí nghen, truyền hình nghen, phải làm tin, đưa tin rầm rộ nghen...
- Dạ....tui hiểu rồi...còn quà cho đoàn thì sao chị Ba?
- Nói bé thôi, phải dồn toàn lực cho việc này.... Nên nhớ một cái chép miệng của ảnh lúc này, tại cuộc viếng thăm này, cứu cả tổng công ty, hiểu chưa bác Chín...

Bác Chín hớt hãi gặp từng vị chức sắc trong tổng công ty, thì thào:
- Chị Ba mới lịnh, mai ảnh vào, ảnh vào, ảnh vào.
Các chức sắc trong tổng thì thào với các trưởng bộ phận:
- Ngày mai ảnh vào, ảnh vào, ảnh vào...

Âm ỉ, quyết liệt, cẳng thẳng, náo nức, bao nhiêu con người thì thào truyền tin, thì thào quán triệt, thì thào bàn bạc, cờ hoa biểu ngữ, quà cáp,dọn dẹp vệ sinh, chuẩn bị, chuẩn bị, chuẩn bị.... trong tinh thần nóng chưa từng có: ảnh vào,ảnh vào, ảnh vào.

Ảnh vào thật.
Ảnh tới Tổng công ty của chị Ba thật.
Tay thư ký thì thào vào tai ảnh khi ảnh chuẩn bị phát biểu:
- Anh khẳng định việc Tổng này đang làm ăn đúng hướng, đáng biểu dương, yêu cầu các cơ quan chức năng tuyệt đối ủng hộ, không ai được làm khó, nếu tổng này cần vốn vay, bất cứ ngân hàng nào cũng phải giải quyết, có gì báo cáo tôi...

Ảnh phát biểu, chúc mừng năm mới, chúc mừng sức khỏe, rồi nói "Tổng này đang làm ăn đúng hướng, đáng biểu dương, yêu cầu các cơ quan chức năng tuyệt đối ủng hộ, không ai được làm khó, nếu tổng này cần vốn vay, bất cứ ngân hàng nào cũng phải giải quyết, có gì báo cáo tôi..."
Vỗ tay rần rần. Vỗ tay như sấm. Chị Ba suýt chết ngất vì vui sướng.
Tổng thoát nạn trong tấc gang nhờ mấy lời của ảnh.
Trên đường sang đơn vị khác, ảnh hỏi thư ký:
- Này. Hồi nãy Tổng ấy là Tổng công ty gì mày? Nó làm ăn được không?
Tay thư ký thì thào:
- Dạ...Trước em không biết, nhưng từ giờ, sau câu phát biểu chỉ đạo của anh, nhất định nó sẽ ăn nên làm ra.
- Vậy đó hả.
Tối,chị Ba gọi cho tay thư ký, thì thào:
- Thanh tra rút hết rồi chú ạ, đội ơn chú. Ngân hàng duyệt vay 500 tỉ.
Tay thư ký thì thào:
- Chị làm gấp cái sổ đỏ khu biệt thự cho em nghen chị.
Chị Ba thì thào:
- Tuần sau có chú ạ, chị mang ơn chú mà, không có chú, không có ảnh vào, chị chết, chị chết, chị chết...












.

Friday, May 1, 2015

APRIL 30th 1975 - NHỮNG HÌNH ẢNH KHÔNG BAO GIỜ QUÊN
















Ngày 21 tháng 3 năm 1975 nguyên gia đình bị Cộng sản bắn chết ở 
quốc lộ 1,gần đèo Hải Vân đang trên đường di tản.



Người đàn bà  dẫn các con chạy nạn từ Huế đang ngồi trên đèo Hải Vân với nỗi lo âu.

Quảng Trị





HUẾ 



CỬA THUẬN AN - AT THUAN AN HARBOR










Chiếc xà lan Quân vận Vùng 1, di tản Quân & Dân chuyến cuối cùng từ Cửa Thuận An.



Ngày 27-28 tháng 3 năm 1975, người Đà Nẳng chạy trốn Cộng sản.


Ngày 27-3-1975 Chuyến máy bay dân sự đầu tiên của Mỹ mướn đáp xuống phi trường Đà Nẵng để đưa người di tản, nhưng mỗi khi máy bay đáp xuống những hỗn loạn diễn ra dữ dội. Nên các chuyến bay dân sự đó phải đình chỉ.







Cảng Đà Nẵng, trong giờ phút hấp hối. Người dân chạy trốn Cộng sản được câu lên tàu SS Pioneer Contender.









Một số người dân di tản đả được ngồi yên dưới hầm Tàu.



Những ngày cuối tháng 3-1975. Có 6 chiếc xà lan do các tàu kéo
từ Vũng Tàu ra Đà Nẵng để đưa người di tản



Bến tàu Đà Nẵng rất hỗn loạn, nên các chiếc tàu thả neo ngoài xa,
dân dùng thuyền bè từ bờ ra tàu tại Đà Nẵng





Chiều ngày 28-3-1975, tại bãi biển Mỹ Khê, Đà Nẵng. Những cảnh hỗn loạn xảy ra.
Cả chục chiếc thiết vận xa M-113 làm đầu cầu nối ra biển để lên tàu. 
Sau đó có nhiều chiếc bị chìm xuống biển và một số binh sĩ biết lội thì còn sống sót,
số người không biết lội đã bị chìm dần xuống đáy biển Mỹ Khê.


Mỗi chiếc tàu chở được chừng 10 ngàn người thì nhổ neo về Cam Ranh







Mỗi chiếc tàu chở được chừng 10 ngàn người thì nhổ neo về Cam Ranh





Tối 28-3-75 bọn Cộng sản pháo kích vô căn cứ
Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa, lửa cháy rực một góc trời.



Chiến Hạm HQ-802 nhổ neo xuôi Nam lúc 11 giờ sáng ngày 29 tháng 3 năm 1975



Và những số người dân khác. cố gắng dùng đủ loại phương tiện để chạy ra khỏi Đà Nẵng. Phải bằng mọi cách để trốn thoát khỏi Cộng sản ngày 28 tháng 3 năm 1975.



Ngày 30 tháng 3 năm 1975 Dân tị nạn từ Huế, Đà Nẵng và các thành phố khác
chen chúc chạy trốn Cộng sản trên quốc lộ 1 hướng vô Nam. 
TẠI TUY HÒA, PHÚ YÊN






Nhưng tổn thất nhất là con đường 7B có thể nói đó là - CON ĐƯỜNG MÁU của Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa & Dân chúng.




Những người dân rút chạy khỏi cao nguyên ngày 19-3-1975 tại Phú Bổn, Kontum.


Một quân nhân VNCH trên trực thăng đã cứu bé trong cuộc di tản hỗn loạn



Đoàn xe nối đuôi qua cầu phao trên Sông Ba ngày 18-3-1975. Phú Yên.



Ngày 22-3-1975 một phụ nữ được trực thăng di tản ra khỏi Tuy Hòa, ôm chặt con vào lòng với nỗi đau khổ vì người chồng còn kẹt ở lại. HÃY NHÌN NHỮNG GÌ VIỆT CỘNG ĐÃ VÀ ĐANG LÀM.  HẠNH PHÚC THẬT SỰ CỦA NGƯỜI DÂN VIỆT NAM CHỈ CÓ KHI KHÔNG CÒN VIỆT CỘNG!